Văn mẫu VIẾT BÀI VĂN NGHỊ LUẬN VỀ VẤN ĐỀ CẦN BIẾT SỐNG VÌ NGƯỜI KHÁC văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều
Văn mẫu VIẾT BÀI VĂN NGHỊ LUẬN VỀ VẤN ĐỀ CẦN BIẾT SỐNG VÌ NGƯỜI KHÁC văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều. Phần văn mẫu hay, hướng dẫn giải chi tiết cho từng để văn có trong chương trình học của sách giáo khoa. Captoc.vn mời các bạn đón xem:
Đề bài: Viết bài văn nghị luận về vấn đề cần biết sống vì người khác.
Dàn ý Bài văn nghị luận về vấn đề cần biết sống vì người khác
I. Mở bài
- Nhà thơ Tố Hữu có câu “Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”.
- Giữa cuộc sống bộn bề lo âu, chúng ta rất cần những yêu thương và sẻ chia, dù nó bình dị, nhỏ nhoi nhưng đó là một tấm lòng đáng trân trọng. Trao đi yêu thương để nhận lại yêu thương vốn dĩ là một quy luật trong cuộc sống. Đó vẫn là một mối quan hệ nhân quả giữa “cho” và “nhận” mà đôi khi ta không nhận ra.
II. Thân bài
1. Giải thích
- Cho chính là sự san sẻ, giúp đỡ, yêu thương xuất phát từ tâm, từ tim của một người. Dù “cho” rất nhỏ, nhất đời thường nhưng đó là cả một tấm lòng đang quý.
- Nhận chính là được đáp trả, được đền ơn.
- Cho và nhận là một mối quan hệ nhân quả nhưng ẩn chứa trong đó rất nhiều mối quan hệ tương trợ, bổ sung cho nhau.
2. Bàn luận
a) Biểu hiện của cho và nhận
- Trong cuộc sống quanh ta, đâu đó vẫn còn những mảnh đời bất hạnh, đau khổ cần rất nhiều sự sẻ chia, giúp đỡ, bao dung, rộng lượng. Họ cần chúng ta chia ngọt sẻ bùi.
- Chúng ta trao đi yêu thương chúng ta sẽ nhận lại sự thanh thản và niềm vui trong tâm hồn. Dù cái chúng ta nhận lại không phải là vật chất, là những thứ hiển hiện, chỉ là niềm vui, là sự an nhiên mà thôi.
- Khi trao đi hạnh phúc cho người khác, chúng ta mới cảm thấy rằng cuộc sống của mình thực đáng sống và đáng trân trọng. Có nhiều người làm từ thiện cả một đời, họ trao đi rất nhiều mà chẳng mong nhận lại điều gì. Nhưng thứ họ nhận được là sự nhẹ nhõm và bình an trong tâm mình.
- Những người đang cho đi, đôi khi sự nhận lại không phải trong phút chốc, cũng không hẳn nó sẽ hiển hiện ngay trước mắt. Điều bạn nhận lại có khi là cả một quá trình, sau này bạn mới nhận ra mình được đáp trả nhiều hơn cái cho đi đó.
b) Ý nghĩa của cho và nhận
- Cho và nhận là những quy luật của tự nhiên và xã hội loài người. Trong xã hội, vấn đề này càng cần được nhận thức rõ ràng: không cho thì không thể nào nhận được.
- Cho và nhận xứng đáng được ngợi ca với tinh thần ta biết sống vì người khác, một người vì mọi người.
- Cho là một hạnh phúc, vì phải có mới cho được, điều đó càng có ý nghĩa khi cái ta cho không chỉ là vật chất, tiền bạc mà là lòng nhân ái.
- Xã hội càng phát triển, vấn đề cho và nhận càng được nhận thức rõ ràng. Muốn đời sống được nâng lên, mỗi cá nhân phải không ngừng học tập, nâng cao trình độ, sáng tạo trong nghiên cứu, ứng dụng. Có như vậy, bằng tài năng và sức lực, mới góp phần làm giàu cho Tổ quốc, làm giàu cho bản thân. Khi đó, cái mà ta cho cũng là cái ta nhận. Trong cuộc sống, nếu chỉ cho mà không nhận thì khó duy trì lâu dài, nhưng nếu như cho và lại đòi hỏi được đền đáp thì sự cho mất đi giá trị đích thực của nó.
c) Mở rộng, phản đề
- Cho và nhận đáng phê phán khi: những kẻ tham lam tàn nhẫn sống trên mồ hôi nước mắt của người khác, kẻ tầm thường chỉ muốn nhận muốn vay mà không muốn cho, muốn trả.
- Phê phán một bộ phận lớp trẻ hiện nay chỉ biết nhận từ cha mẹ, từ gia đình, người thân… để rồi sống ích kỉ, vô cảm, không biết chia sẻ với bạn bè, đồng loại.
3. Bài học nhận thức và hành động
- Cuộc sống của mỗi người sẽ trở nên tầm thường nếu chỉ biết nhận mà không biết cho. Vì thế, sống, hãy đừng chỉ biết nhận lấy, mà còn học cách cho đi.
III. Kết bài
- Hãy mở rộng lòng mình để cảm nhận cuộc sống. Hãy yêu thương nhiều hơn, chia sẻ nhiều hơn để xã hội càng văn minh, để cái nắm tay giữa con người với con người thêm ấm áp.
MẪU VĂN
Bài văn nghị luận về vấn đề cần biết sống vì người khác - mẫu 1
Giữa cuộc sống bộn bề lo âu, chúng ta rất cần nhưng yêu thương và sẻ chia, dù nó bình dị, nhỏ nhoi nhưng đó là một tấm lòng đáng trân trọng. Trao đi yêu thương để nhận lại yêu thương vốn dĩ là một quy luật trong cuộc sống. Đó vẫn là một mối quan hệ nhân quả mà bản thân mỗi người đều nhận ra.
Cho và nhận vừa hữu hình vừa vô hình, đó là một mối quan hệ cần phải trân trọng và gìn giữ. Chúng ta sẽ nhận lại được gì từ sự cho đi đó.
Vậy cho là gì và nhận là gì? Cho chính là sự san sẻ, giúp đỡ, yêu thương xuất phát từ tâm, từ tim của một người. Dù “cho” rất nhỏ, nhất đời thường nhưng đó là cả một tấm lòng đáng quý. Nhận chính là được đáp trả, được đền ơn. Cho và nhận là một mối quan hệ nhân quả nhưng ẩn chứa trong đó rất nhiều mối quan hệ tương trợ, bổ sung cho nhau.
Nếu ai nghe nhạc Trịnh chắc chắn sẽ nhớ câu “Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì em biết không? Để gió cuốn đi”. Đây là một triết lý mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, một tấm lòng đáng kính trong thiên hạ.
Biểu hiện của cho đi và nhận lại trong cuộc sống thực sự không hiếm. Mỗi người chúng ta hằng ngày đang cho đi nhiều thứ và nhận lại nhiều thứ mà đôi khi chính bản thân mình cũng không nhận ra được. Đó chính là điều kỳ diệu của cuộc sống này. Khi mỗi người sống tốt, sống có ích thì sẽ nhận lại được một cuộc sống đủ đầy, hạnh phúc. Đó chính là cho và nhận.
Ở xung quanh chúng ta luôn có rất nhiều mảnh đời cần sự sẻ chia, giúp đỡ, bao dung, rộng lượng. Họ cần chúng ta, cần sự san sẻ, sự chia ngọt sẻ bùi. Một miếng khi đói bằng một gói khi no là bởi vậy. Chúng ta trao đi yêu thương chúng ta sẽ nhận lại sự thanh thản và niềm vui trong tâm hồn. Dù cái chúng ta nhận lại không phải là vật chất, là những thứ hiển hiện, chỉ là niềm vui, là sự an nhiên mà thôi. Như thế là quá đủ rồi phải không.
Thực sự khi chúng ta trao đi hạnh phúc cho người khác, chúng ta mới cảm thấy rằng cuộc sống của mình thực đáng sống và đáng trân trọng. Có nhiều người làm từ thiện cả một đời, luôn luôn quan tâm đến những người nghèo khổ, mang những miếng cơm, những tấm áo chẳng còn lành lặn với một tấm lòng thực tâm. Họ có một chữ tâm rất lớn, họ trao đi tin yêu rất nhiều mà chẳng mong nhận lại điều gì. Nhưng bạn biết không hằng ngày họ vẫn đang nhận lại cái mà họ đã trao đi đó. Cuộc sống họ là một chữ "thiện” ở trong tim, họ thấy lòng mình thanh thản và bình an khi được làm những việc đó.
Bởi vậy những người đang cho đi, đôi khi sự nhận lại không phải trong phút chốc, cũng không hẳn nó sẽ hiển hiện ngay trước mắt. Điều bạn nhận lại có khi là cả một quá trình, sau này bạn mới nhận ra mình được đáp trả nhiều hơn cái cho đi đó.
Tuy nhiên bên cạnh những người luôn biết cho đi thì còn tồn tại rất nhiều người chỉ mong nhận lại, giữ khư khư những gì mình có mà không chịu cho đi. Đây là một thực tế rất đáng buồn. Lối sống này cần phải lên án, vì nó sẽ khiến cho bản thân họ trở nên ích kỷ và đáng ghét. Sự tính toán hơn thua, được mất của họ sẽ khiến cho họ càng ngày càng đánh mất đi chính bản thân mình.
Cho đi là điều mà chúng ta nên làm trong cuộc sống hằng ngày để nhận lại rất nhiều thứ về sau. Bạn sẽ thấy được điều kỳ diệu từ sự cho đi và nhận lại đó. Mỗi người, mỗi ngày hãy là một người biết san sẻ, biết giúp đỡ người khác để nhận lại sự tĩnh lặng và niềm vui trong cuộc sống.
[caption id="attachment_24813" align="alignnone" width="703"] Văn mẫu VIẾT BÀI VĂN NGHỊ LUẬN VỀ VẤN ĐỀ CẦN BIẾT SỐNG VÌ NGƯỜI KHÁC văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều[/caption]
Bài văn nghị luận về vấn đề cần biết sống vì người khác - mẫu 2
Trong cuộc sống bộn bề lo âu, chúng ta phải luôn chia ngọt sẻ bùi để cuộc sống ngày càng tốt đẹp hơn. Nhà thơ Tố Hữu từng viết: Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình”. Cuộc sống là sự sẻ chia giữa người với người. Nhất là trong cuộc sống ngày càng hiện đại, con người ta càng ngày càng ít quan tâm đến những người xung quanh, điều này lại càng quan trọng hơn. Trao yêu thương để nhận lại yêu thương là một quy luật tất yếu trong cuộc sống, phải cho đi để được nhận lại và nếu được nhận từ người khác thì phải biết cho đi. Đó là luật nhân quả giữa” cho và nhận” trong cuộc sống.
Vậy “cho và nhận” là hành động như thế nào. Đó là sự cho và nhận về vật chất chăng. Thực ra cũng không hẳn là thế. Chúng ta có rất nhiều thứ để cho và nhận cùng với những người xung quanh. Mọi người vẫn thường nói rằng “cho và nhận”, chứ không phải ”nhận và cho”. Cho được đề cập đến trước nhận, bởi việc cho được tất cả mọi người đánh giá cao hơn. Cho thật ra không phải là việc gì to tát, phải những con người vĩ đại, có tài sản vật chất mới có thể cho đi. Ai ai cũng có thể cho đi từ những thứ nhỏ nhất. Cho, có thể là cho đứa bạn đi nhờ xe. Cho, có thể là một chút tiền đặt vào thùng quyên góp cho người nghèo. Cho có thể là cho đi một cái ôm ai ủi khi người bên cạnh bạn tổn thương, đau khổ. Cho là rất nhiều điều trong cuộc sống này. Tuy rằng trong cuộc sống hiện đại nhiều bon chen, thế nhưng cũng có rất nhiều những nghĩa cử cao đẹp, giúp đỡ người có hoàn cảnh khó khăn trong cuộc sống. Hằng năm, mỗi khi mùa đông đến, các anh chị sinh viên tình nguyện lại gom áo ấm đem lên vùng cao tặng các em ở vùng núi khó khăn. Hay mỗi khi có lũ lụt thiên tai, cả nước lại cùng tay góp tiền để cứu giúp đồng bào chịu thiệt hại nặng nề. Tất nhiên, không phải khi nào sự sẻ chia cũng chỉ là những giá trị về vật chất. Đã từng có một câu chuyện rằng, khi một cô gái đang đi trên đường, gặp một người ăn xin. Cô lục lọi khắp người mà không tìm thấy gì để có thể cho ông lão. Cô lại gần và cầm tay ông lão giữa ngày đông giá rét, xin lỗi ông vì không có gì cho ông. Nhưng ông cụ đã nói rằng: "Cháu đã cho ông rất nhiều rồi”. Và cái cô gái cho ông lão, có lẽ ai cũng hiểu, đó là hơi ấm của tình người. Mỗi người trong chúng ta nhiều khi không thể lựa chọn số phận cũng như cuộc sống của mình. Vì vậy, sự sẻ chia là vô cùng cần thiết. Nó làm cho chúng ta cảm thấy ấm áp hơn, làm cho người với người gần nhau hơn. Trong cuộc sống hàng ngày, chúng ta nên biết quan tâm, chia sẻ với những người xung quanh mình. Khi bạn bè có chuyện buồn, chúng ta nên hỏi thăm, động viên để bạn bớt buồn, cũng như cố gắng phấn đấu trong tương lai.
Cho và nhận phải luôn song hành với nhau trong cuộc sống, ta cho đi và ta cũng có quyền nhận lại. Cuộc sống luôn công bằng với tất cả chúng ta, ta cho đi tiền bạc ta nhận lại lòng kính trọng và biết ơn, ta cho đi nụ cười ta nhận lại nụ cười, ta cho đi lòng yêu thương ta nhận lại ấm áp. Cho đi không phải là khó nhưng cho đi phải thật lòng khi đó người nhận mới cảm thấy vui và thoải mái. Mọi người thường nói: cho đi là nhận lại gấp trăm lần bởi khi cho đi thì hạnh phúc và niềm vui của người ấy sẽ khiến mình vui lây và cảm thấy mọi thứ trở nên tươi đẹp hơn khi tạo ra sắc hồng cho cuộc sống. Cho và nhận trước hết là những cử chỉ cao đẹp của con người với con người. Cho và nhận khiến cuộc sống ấm áp hơn. Đối với những người ăn xin, một vài nghìn tiền lẻ cũng là một điều gì đó vô cùng to tát. Hay một nụ cười thân thiện với một con người đang rơi vào hoàn cảnh lạc lỏng là một hơi ấm sưởi ấm những trái tim cô đơn. Cuộc sống là vậy, cho đi thật ra vô cùng đơn giản, chẳng cần toan tính gì cứ thế cho đi đó chính là những điều chân thành nhất.
Trong cuộc sống của chúng ta, vẫn tồn tại những tấm lòng cao cả chỉ biết cho đi và không cần nhận lại một điều gì. Đó là các Mạnh Thường Quân gửi tiền quyên góp nhưng không để lại tên tuổi, đó là những người ngã xuống hi sinh thầm lặng để bảo vệ tổ quốc… Tuy nhiên, cũng có rất nhiều sống theo một lối sống ích kỉ, chỉ biết nhận mà không muốn cho. Họ không quan tâm đến chuyện gì, cũng như không quan tâm đến những người xung quanh. Trong cuộc sống, nếu con người ta cạnh tranh để sống thì cho đi không được hiểu theo cái nghĩa đơn thuần nữa mà nó giống như một sự trao đổi. Cho đi thì ít nhưng muốn nhận lại thật nhiều. Vì danh lợi, vì tiền tài, vì những thứ vật chất tầm thường mà họ bóp méo hai chữ cho và nhận theo đúng nghĩa của nó. Mỗi chúng ta phải biết cho đi như chính cái nghĩa của chúng, luôn phải xuất phát từ tấm lòng, từ tình thương.
Trong cuộc sống này, không phải ai cũng may mắn, vì vậy ai ai trong chúng ta cũng phải biết cho đi, hãy cho rồi hãy nghĩ đến việc nhận. Nhạc sĩ Trịnh Công Sơn đã viết: “Sống trong đời sống, cần có một tấm lòng. Để làm gì, em biết không? Để gió cuốn đi…”. Sống trong cuộc sống này, mỗi người chúng ta cần phải biết quan tâm, giúp đỡ những người xung quanh. Phải cho đi rồi mới nghĩ đến chuyện nhận lại, trao yêu thương để nhận lại yêu thương sẽ làm cho cuộc sống tốt đẹp hơn. Hãy cho đi rồi sẽ được nhận lại, không nhận gì thì cũng đã được cho.
Bài văn nghị luận về vấn đề cần biết sống vì người khác - mẫu 3
Mỗi người sinh ra trên đời đều có một sứ mệnh được thượng đế định sẵn được mang tên là số phận. Con người luôn tự hỏi làm sao để hoàn thành tốt sứ mệnh đó trong kiếp phù dung ấy, làm sao để họ có một cuộc sống ý nghĩa và tốt đẹp hơn? Có lẽ câu trả lời ở ngay trước mắt ta thôi: “Chỉ có sống vì người khác mới là cuộc sống đáng quý”.
Ta biết rằng tạo hóa luôn có sự quân bình, vạn vật đều có một sự sống, giống như con người được sinh ra và họ tự chọn một cuộc sống cho riêng mình. Có người muốn cuộc sống giàu sang, có người muốn một cuộc sống đầy những phiêu lưu và có người lại chỉ muốn sống một cuộc sống vị tha, lương thiên, một cuộc sống giản dị mà đáng quý. Vì sao người ta lại nói rằng sống vì người khác là một cuộc sống đáng quý? Bởi lẽ, trong sâu thẳm mỗi con người đều có một chữ thiện, chữ thiện dẫn dắt chúng ta làm những điều tốt đẹp trong cuộc sống, khiến ta biết yêu thương đồng loại, sẻ chia và giúp đỡ những người khó khăn. Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, con người dù bị che mắt bởi những bức màn đen tốt thì cái thiện trong họ vẫn tồn tại mà không bị mất đi. Và lẽ dĩ nhiên, khi con người sống luôn vì người khác với đức hy sinh cao cả thì cuộc sống của họ luôn được xã hội trân trọng.
Nếu coi thế giới là một dạng vật chất thì mỗi con người là một hạt phân tử bé nhỏ tồn tại thống nhất và hỗ trợ lẫn nhau trong sự tồn tại của vật chất to lớn ấy. Con người từ khi sinh ra đã có những ràng buộc nhất định về mối quan hệ với những người xung quanh. Chúng ta không độc lập riêng rẽ mà tồn tại, chúng ta sống và dung hòa trong các mối quan hệ ấy. Và vì vậy, từ khi sinh ra con người đã định là không thể sống như cách loài thú sống theo bản năng, hành động vì mục đích sinh tồn của bản thân mình. Con người không thể sống chỉ vì bản thân mình mà còn sống vì người khác. Nếu sống cho riêng mình tức là vì mục đích của một cuộc đời riêng tư, muốn thỏa mãn nhu cầu riêng của bản thân mình và không hề nghĩ đến người khác. Đó là lối sống ích kỉ, sống chỉ biết ôm khư khư lấy quyền lợi về bản thân mình hay sống một cách buông thả chỉ để thỏa mãn bản thân mình. Một cuộc sống như vậy không bao giờ có thể tạo ra những giá trị quý giá cho con người, cho xã hội, không thể khiến cho xã hội phát triển, con người sống tốt đẹp hơn. Một cuộc sống ích kỉ như vậy thì không phải là một cuộc sống đáng trân trọng. Cuộc sống đáng trân trọng phải là cuộc sống vì người khác, hướng tới những giá trị xã hội nhân văn tốt đẹp, một cuộc sống quan tâm đến hạnh phúc của mọi người, sống không chỉ để cho mình mà còn là cho người, làm nên những giá trị tốt đẹp cho người khác. Và đây là cuộc sống mà xã hội đáng giá cao bởi không phải ai cũng có đủ tấm lòng để có thể sống vì người khác, gạt bỏ những vị kỷ cá nhân để tạo nên những giá trị tốt đẹp cho con người, cho xã hội.
Sống vì người khác thực ra không phải là điều gì quá cao xa với khả năng của mỗi chúng ta. Mỗi chúng ta đều có thể giúp đỡ một người nào đó theo khả năng của mình, đem những giá trị tốt đẹp đến cho xã hội bằng cách sống có ích, sống tử tế trong cuộc đời này. Những điều ấy góp phần làm cho xã hội tốt đẹp hơn đồng thời cũng làm cho bản thân mình sống hạnh phúc hơn.
Vậy chúng ta phải làm gì để có một cuộc sống đáng quý? Trước hết bản thân mỗi người hãy tự tu dưỡng đạo đức và tâm hồn của mình. Hướng cho tâm mình đến những điều tốt đẹp trong cuộc sống. Hãy bắt đầu từ những điều nhỏ nhất như: giúp đỡ một bà cụ qua đường, chỉ đường cho em nhỏ lạc đường, hãy nhặt những chiếc lon bỏ lại nơi công cộng để giúp cô lao công bớt đi phần nào mệt nhọc, chỉ vậy thôi, có lẽ cuộc sống của chúng ta đã trở nên ý nghĩa hơn từ những điều nhỏ nhất.
Ngược lại trong xã hội hiện nay có những kẻ luôn có lối sống vị kỷ, nhỏ nhen, những kẻ có thể vì lợi ích của các nhân mà chà đạp lên giá trị của người khác, khiến người khác đau khổ. Những kẻ như vậy chúng ta cần phải lên án gay gắt và giải quyết triệt để hơn. Suy cho cùng, mỗi người nên có ý thức, tấm lòng và niềm tin, tin rằng khi ta sống vì người thì sẽ có người khác sống vì mình, chỉ khi ấy cuộc sống mới đáng quý, đáng được trân trọng.
Thử tưởng tượng nếu xung quanh ta toàn là những con người ích kỷ, chỉ biết sống vì mình, không bao giờ chú ý hay coi trọng thái độ hay hạnh phúc của những người xung quanh thì cuộc sống quanh ta sẽ ngột ngạt, chán ngán bao nhiêu? Và nếu thế giới chỉ toàn là những con người như vậy thì có lẽ sẽ chẳng bao giờ có khái niệm về tình yêu thương ra đời và khi ấy, trên thế giới hoàn toàn mất đi gắn kết vì mỗi người chỉ lo cuộc sống riêng của mình và không bao giờ chịu hy sinh hay sống vì người khác. Một thế giới như vậy thật tù đọng, thiếu tình người. Đã từng có một câu nói: “Người hạnh phúc nhất là người mang lại hạnh phúc cho nhiều người nhất”, phải chăng cuộc sống mà khiến cho con người cảm thấy thỏa mãn nhất không phải là cuộc sống chạy theo nhu cầu cá nhân mình mà là một cuộc sống có thể đem lại những giá trị tốt đẹp cho người khác? Tuy nhiên, con người chúng ta cũng là một bản thể riêng biệt, mỗi người đều có những sứ mệnh và hành trình cuộc đời riêng, không thể lúc nào cũng mãi sống vì người khác mà có đôi khi cần sống cho chính bản thân mình nữa.
Ngay hôm nay, hãy khiến cho cuộc sống của mình đáng quý bằng cách gạt bỏ lòng vị kỷ và sống vì người khác. Và một ngày kia ta sẽ nhận ra ta đã sống những ngày tháng thật đáng trân trọng và sẽ chẳng bao giờ hối hận vì mình đã từng sống vị tha.
Văn mẫu VIẾT BÀI VĂN NGHỊ LUẬN VỀ VẤN ĐỀ CẦN BIẾT SỐNG VÌ NGƯỜI KHÁC văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều