Văn mẫu KỂ LẠI TRUYỆN NGỤ NGÔN "ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG" văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều


Văn mẫu KỂ LẠI TRUYỆN NGỤ NGÔN "ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG" văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều. Phần văn mẫu hay, hướng dẫn giải chi tiết cho từng để văn có trong chương trình học của sách giáo khoa. Captoc.vn mời các bạn đón xem: Đề bài: Kể lại truyện ngụ ngôn "Ếch ngồi đáy giếng".

Dàn ý Kể lại truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng

- Mở bài: Giới thiệu khái quát về truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng. Ví dụ: Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng là một trong những truyện dân gian hay. Tác giả dân gian mượn chuyện loài vật để nêu lên bài học sâu sắc đối với con người. - Thân bài: Lựa chọn và sắp xếp các ý tìm được từ truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng theo một trình tự hợp lí. Ví dụ: + Khi ếch ở trong giếng (hoàn cảnh sống, suy nghĩ và thái độ của ếch). + Khi ếch ra ngoài giếng (môi trường sống đã thay đổi; hành động và thái độ của ếch; hậu quả). - Kết bài: + Nhận xét, đánh giá chung về nhân vật con ếch trong câu chuyện. + Nêu ý nghĩa và bài học cho bản thân từ truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng.

MẪU VĂN

Kể lại truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng - mẫu 1

Truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng là một trong những truyện dân gian hay. Tác giả dân gian mượn chuyện loài vật để nêu lên bài học sâu sắc đối với con người. Truyện kể về con ếch sống lâu ngày dưới giếng, chung quanh nó chỉ có những con vật bé nhỏ và sợ chú ếch, chú lấy làm oai vệ và uy phong coi trời bằng vung. Một ngày nọ chú ra khỏi cái giếng, vẫn giữ thói hung hang, ngang tàng như môi trường chật hẹp đó và đã bị trâu giẫm bẹp. Qua nhân vật ếch, truyện ngụ ngôn đem lại một bài học đắt giá là môi trường sống nhỏ hẹp, tù túng, không giao lưu làm hạn chế hiểu biết về thế giới xung quanh. Sống lâu trong môi trường nhỏ hẹp sẽ dần hạn chế sự hiểu biết. Từ những hiểu biết hạn hẹp, dễ trở nên nông cạn, chủ quan, kiêu ngạo sẽ phải trả giá rất đắt. [caption id="attachment_24785" align="alignnone" width="657"]Văn mẫu KỂ LẠI TRUYỆN NGỤ NGÔN "ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG" văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều Văn mẫu KỂ LẠI TRUYỆN NGỤ NGÔN "ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG" văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều[/caption]

Kể lại truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng - mẫu 2

Tôi là một chú ếch nhỏ sống ở ven đầm. Họ hàng ếch nhà chúng tôi cũng phải đi học như con người. Bài học đầu tiên của chúng tôi là câu chuyện được truyền từ đời này sang đời khác liên quan đến một kẻ trong họ ếch. Ngày xưa, loài ếch thường sống trong những cái giếng cùng các loài động vật bé nhỏ khác chứ chưa ở ao hồ như ngày nay. Có một lão ếch vì sống ở đó lâu ngày trong giếng nên nó không biết thế giới ở ngoài kia ra sao. Xung quanh lão chỉ có vài con cua, ốc, nhái bé nhỏ nên lão tưởng rằng mình là to nhất, là mạnh nhất. Ếch ta tự hào lắm về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi khi lão kêu làm vang động cả cái giếng nhỏ, khiến những con vật kia rất hoảng sợ. Ếch cứ ngỡ mình rất oai. Ngẩng mặt lên nhìn trời, lão thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung chứ không cao và rộng lớn như người ta thường đồn đại. Ếch ta kiêu hãnh lắm và cho rằng trời quá bé nhỏ còn nó mới xứng là một vị chúa tể. Suy nghĩ ấy đã làm cho ếch ta coi thường mọi vật. Trong cái nhìn của ếch thì chẳng có ai bằng lão cả. Một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ta ra ngoài. Quen cái nhìn cũ, quen cách nghĩ cũ, ếch huênh hoang đi lại trên đường, đi khắp nơi như chốn không người. Theo thói quen, lão cất tiếng kêu ồm ộp và tưởng rằng ai cũng sợ như dưới đáy giếng kia. Lão đưa cặp mắt lên nhìn và vẫn cho rằng bầu trời bé tẹo như cái vung nên chẳng để ý gì đến xung quanh. Bỗng ếch thấy tối sầm lại, không nhìn rõ gì nữa. Một vật gì rất lớn che mất tầm nhìn của lão. Ếch đâu biết rằng đó là chân của một con trâu nên đà bị giẫm bẹp.

Kể lại truyện ngụ ngôn Ếch ngồi đáy giếng - mẫu 3

Ta là một chú ếch đã từng sống trong một cái giếng nhỏ. Sau đây, ta sẽ kể lại cho các ban câu chuyện về cuộc đời của ta. Tới giờ, ta vẫn nhớ rất kỹ từng chi tiết. Lúc ấy, ta sống trong một cái giếng nhỏ. Nơi đó có những người bạn nhỏ bé như nhái, cua, ốc. Trong số họ, ta là to lớn và khỏe mạnh nhất. Dần dần ta trở nên kiêu ngạo không coi ai ra gì. Ngày ngày ta cất tiếng kêu ồm ộp, khiến cho họ sợ hãi. Ta vẫn nhớ có một sự việc đáng tiếc xảy ra… cũng như mọi ngày ta kêu ồm ộp, cô ốc chịu không nổi liền cất tiếng nhỏ nhẹ nói với ta: – Anh ếch ơi! Anh có thể kêu nhỏ lại để mọi người còn ngủ không? Nghe vậy, ta cảm thấy tức giận và quát lớn: – Cô dám nói như vậy với chúa tể của nơi này sao? Cô có tin ta sẽ khiến cho cả gia đình của cô không còn sống được ở đây nữa không? Sau khi nghe ta đe dọa, cô ta sợ hãi bỏ đi. Từ đó, không ai dám nói gì ta nữa. Một năm trời mưa lớn làm cho giếng ngập nước rồi đưa ta ra ngoài. Ta vô cùng ngạc nhiên vì khi ở dưới giếng thì bầu trời nhỏ bé nhưng không ngờ nó lại to lớn đến thế. Quen cái thói cũ, ta lại kêu ồm ộp và nghênh ngang đi khắp nơi. Ta đưa cặp mắt nhâng nháo lên trời, không thèm để ý đến xung quanh. Bỗng có tiếng nói vang lên: – Anh ếch ơi, tránh đường cho tôi đi! Ta mặc kệ và thế là ta đã bị con trâu đó giẫm bẹp. Sau câu chuyện này, mỗi người hãy nhớ loại bỏ cái tính kiêu ngạo ấy. Và hãy nhớ đừng bao giờ xem thường người khác. Văn mẫu KỂ LẠI TRUYỆN NGỤ NGÔN "ẾCH NGỒI ĐÁY GIẾNG" văn mẫu 7 học kì 2 Cánh diều
Bài trước
Bài sau

Chúng tôi luôn nỗ lực
để người dùng hạnh phúc hơn